Gửi đến tất cả những ai đang đọc, nếu bạn cũng đã, đang hoặc sẽ đưa ra lựa chọn thất nghiệp như tôi, bài này dành cho bạn. Để tôi chia sẻ với bạn tại sao, bằng cách nào tôi đã cân nhắc, đơn giản hoá quyết định nghỉ việc trong giai đoạn này.

Tôi của ngày chưa thất nghiệp

Tôi nghĩ mình khá may, trước khi đưa ra quyết định lựa chọn thất nghiệp, tôi là một Marketing Manager tại một công ty thiết kế kiến trúc và nội thất không gian làm việc (văn phòng, trường học, showroom,…). Tôi quản lý một team nhỏ khoảng 4-5 người. Tôi thấy mình may mắn vì đây là thời điểm COVID-19, tôi đến với công việc này trong hơn 02 năm, cũng là 02 năm bùng dịch tại Việt Nam.

Tôi may mắn vì trong khoảng thời gian đó, tôi vẫn có một công việc full-time ổn định, là công việc tôi thích, làm điều tôi đam mê, cùng những người đồng nghiệp tôi yêu quý. Tóm lại, đó là một viễn cảnh đẹp mà tôi cho rằng, ngoài năng lực chuyên môn, tôi đã thực sự may mắn.

Tôi, một cô gái 27 tuổi, đã từng có một công việc với tổng thu nhập 2xxxx, quản lý một team Marketing, hoạt động trong một công ty thuộc mảng sáng tạo. Đó là tôi trước ngày 19/03/2022.

Tại sao tôi chọn nghỉ việc để thất nghiệp?

Tôi đã chọn thất nghiệp ra sao?
Photo by Anna Tarazevich

#Hoàn cảnh xã hội

Sau đọc lại những dòng này chắc ký ức sẽ ùa về ầm ầm mất :))) 02 năm vừa rồi, không chỉ Việt Nam, cả thế giới đã chao đảo. Nhiều người đã ra đi vĩnh viễn, nhiều đứa trẻ trở thành mồ côi, và nhiều người đã mất việc làm. Theo VOV tổng kết đầu năm 2022, cả nước có hơn 1,4 triệu người thất nghiệp trong năm 2021 vì dịch COVID. Thảm họa này, ai đã trải qua sẽ không thể quên được.

Nói thật, đây không phải lần đầu tiên tôi nhảy việc, tôi nhảy nhiều rồi chứ :))) (không quá nhiều nhưng cũng một vài lần). Nhưng lần này khác, quyết định của tôi đến không quá nhanh cũng không quá chậm.

Sau Tết và tôi bị Covid, sau khoảng 01 tuần có thời gian sống chậm ở nhà, tôi đã bắt đầu nghĩ, mình thật sự đang làm gì và vì ý nghĩa gì? 

Công việc nhìn chung ok, mọi thứ tổng thể thì cũng không đến nỗi, một năm chạy vài dự án hoặc creative campaigns dù mệt nhưng vui,… Nếu cứ thế mọi chuyện sẽ không có gì để nói. Nhưng, tôi không cảm thấy mình tạo thêm được giá trị gì, cuộc sống của tôi sẽ cứ ổn định và bình yên trôi đi.

Tôi vẫn tin, mỗi người sinh ra đều có một nghĩa vụ riêng, có người làm luật giỏi thì sẽ bảo vệ những người cần đến luật, có người giỏi làm bác sĩ với sứ mệnh cứu sống rất nhiều người khác,… còn tôi, là ai? làm gì?

#Đắn đo

Thích Marketing, may mắn lần nữa rằng tôi biết rất rõ mình thích gì, nhưng lại không biết rõ mình có thể làm gì với sở thích và kỹ năng của mình để mang lại nhiều điều ý nghĩa hơn :))) Hơi sến nhưng thật, đây là cách tôi trăn trở với chính mình và hoài nghi cả cuộc sống hàng ngày cùng với công việc hiện có.

Tôi là ai?

Tôi may mắn vì bị COVID không nặng, tôi bình phục, nhưng đã có rất nhiều người không may mắn như thế, nếu đây là những khoảng thời gian cuối của tôi (giống như họ) vậy thì liệu hành trình trước đó có khiến tôi hối hận?

Và nếu không phải khoảng thời gian cuối, tôi sẽ làm gì tiếp?

Lăn tăn mãi, cuối cùng, tôi quyết định dừng công việc hiện tại của mình, chọn thất nghiệp một thời gian. Tôi sẽ sắp xếp lại bản thân, sẽ tìm hiểu chính mình và chuẩn bị cho một hành trình khác. Người ta gọi là “Lùi một bước để tiến hai bước”, còn tôi :))) tôi không biết mình liệu sẽ tiến thế nào nữa.

Chênh vênh tuổi 27! nhưng không sao, công việc cũng chỉ là một công việc, không có việc này ta có thể làm việc khác, đó chỉ là một phần trong cuộc sống 24h/ngày phải không?

Được gì và mất gì?

Nói về chuyện mất gì trước đi. Mất nhiều thứ mà phấn lớn các bạn đều có thể nhận ra:

  • Mất thu nhập: mỗi một tháng thất nghiệp, tôi mất đi một khoản thu nhập để sinh hoạt, bạn cũng sẽ thế
  • Mất thời gian: việc bạn thất nghiệp, chưa cần biết định hướng tương lai của bạn sẽ thế nào, việc này chắc chắn sẽ khiến bạn chậm lại một chút (đồng nghĩa với việc mất thời gian hơn một chút)

Hai cái mất trên (tiền và thời gian) đều là những điều giá trị mà bạn nên cân nhắc trước khi đưa ra quyết định thất nghiệp.

Vậy được gì?

  • Được thời gian: dù chậm lại, nhưng đồng nghĩa với việc bạn có thêm nhiều thời gian không phải làm việc, bạn có thể dành thời gian cho những việc khác. Như tôi, tôi dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, chơi với người thân, chơi với mèo, chơi với bạn bè, có nhiều khoảnh khắc đáng nhớ hơn. -> vì vậy với tôi, được điểm này lợi hơn mất.
  • Được quan sát: việc chậm lại giúp tôi quan sát chậm rãi mọi thứ hơn việc lao đầu vào công việc. Tôi nghiên cứu và quan sát thị trường lao động, quan sát về công việc, quan sát những người xung quanh đang phát triển và định hướng như nào -> tôi rút được kinh nghiệm cho tôi.
  • Được học: giai đoạn này tôi bắt đầu tìm kiếm những khoá học trong lĩnh vực mà tôi đam mê, coi nó như gap months, học những thứ mình chưa từng học hoặc trải nghiệm một vài bộ môn mới, biết đâu bạn sẽ phát hiện ra cái hay. Trong trường hợp của tôi, tôi phát hiện ra mình thích và rất thích Copywriting, đây cũng là định hướng trong tương lai sắp tới của tôi.

Nhìn chung, quyết định nào cũng có cái giá của nó, nếu bạn đang đắn đo như tôi, thì ngồi vạch ra pros & cons cũng sẽ giúp mình nhìn rõ bức tranh tổng thể hơn.

Những quyết đi sau khi tôi chọn thất nghiệp
Photo by Javier Allegue Barros on Unsplash

Rồi bước tiếp theo là gì?

Dành cho bất cứ ai, không chỉ các bạn trẻ chọn thất nghiệp như tôi: chênh vênh xảy ra ở mọi độ tuổi :)))))

  • 20 tuổi: tôi chênh vênh rằng ra trường định hướng công việc thế nào, làm gì bây giờ?
  • 23 tuổi: tôi chênh vênh trước quyết định đi du học, đi rồi thế nào, về nước rồi ra sao, mình có bị chậm? Thôi chắc chênh vênh lúc này thôi, sau này 25-27-30 tuổi ổn định hơn sẽ đỡ hơn.
  • 25 tuổi: tôi chênh vênh kiểu ôi hành trình công việc cũng mới bắt đầu, hành trình lập gia đình cũng thế, quá nhiều thứ mới mẻ mà tôi chưa biết xử lý sao?
  • Và giờ, gần 27 tuổi :))) tôi lại chênh vênh, quay về mốc chênh vênh của tuổi 20, tôi là ai, làm gì? Nhưng thêm một chút: tôi là ai? làm gì để mang lại nhiều ý nghĩa hơn?

Sau đó tôi nhận ra, chênh vênh là vô tận =))) lúc nào cũng có thể xuất hiện, xuyên suốt hành trình của chúng ta. Vậy nên, gửi tới tất cả mọi người, nếu có chênh vênh, xin đường choáng, vì ai cũng thế thôi à!!! Mạnh lên.

Lần này sau khi xác định được tâm lý rằng chuyện thất nghiệp và chênh vênh là bình thường, tôi bắt đầu có chiến lược hơn với chuyện “chọn thất nghiệp” của mình. Rồi tôi đã bước tiếp ra sao?

  • Tôi thích Marketing, đặc biệt làm trong mảng Creative liên quan tới Consumer (Design hoặc Communications, hoặc Architecture & Interior) và tôi quyết định sẽ gắn với nó, không thay đổi. Vì sao ư? vì hiện tại Marketing trong mảng Tech theo tôi đang lên nhất, các công ty về Tech/Blockchain (NFT) tuyển dụng rất nhiều và với mức lương cực kỳ cao, nếu không giữ vững quan điểm -> thay đổi ngay =))). Tôi xác định mình không chỉ đi làm để kiếm tiền, vì thế tôi sẽ cố gắng vững tâm :v
  • Trong mảng này tôi có thể lâu dài trở thành Creative Director, tôi có thể là một Copywriter senior, thậm chí có chút tiếng tăm chẳng hạn, một người viết được những mẩu copy chạm tới audience :))) (mơ một chút cũng đâu có sao). Ôi khoản này khó, tôi chưa bao giờ đủ can đảm tự nhận mình giỏi sáng tạo, lại còn tự tin làm Marketing trong ngành sáng tạo thì càng chưa bao giờ đủ tự tin. Dành cho những bạn nào thắc mắc sao không sáng tạo mà lại làm Marketing thì đây, có thể đọc tiếp về bài cách tôi hiểu về ngành Marketing này nhé.

Đối với tôi, việc chạm được tới audience, viết những dòng text, ra được những concept nội dung khiến audience vui, chạm được đến họ, đó là ý nghĩa. Hy vọng nếu có ai đọc đc 1 vài dòng copy tôi viết, mà cảm thấy vui, cảm thấy đồng cảm, cảm thấy đúng với họ, tôi cũng thấy mình góp ích một chút.

  • Ngoài ra, tôi thích và khuyến khích việc bảo vệ môi trường, tôi sẽ làm một chiếc blog (chính là Engtee) để một lần nữa mang lại ý nghĩa qua câu chữ, rằng ai cũng thích MKT, đang tìm hiểu về sống xanh có thể tham khảo một chút.
  • Tôi muốn tận hưởng hơn việc lao vào kiếm tiền. Hoặc ngay cả việc kiếm tiền, tôi cũng muốn mình có cảm giác tận hưởng. Tôi sẽ enjoy từng chút một và hạn chế nhất có thể sự cạnh tranh, sân si, so bì và cả những tham vọng căng thẳng. Suy cho cùng, tiền cũng chỉ để tiêu thôi à!

Tóm lại

Bài blog dù đã dài, nhưng tôi vẫn muốn nói với tất cả những bạn đang như tôi: Thất nghiệp có gì đâu? Công việc cũng chỉ là một công việc? Tiền kiếm cũng chỉ để tiêu thôi mà!

Trải nghiệm thất nghiệp của tuổi 27 khác với tuổi 20 chút, tôi không căng thẳng và lo sợ như trước, tôi tận hưởng hơn, chậm rãi sắp xếp lại mọi thứ và tự mình vẽ ra cho mình một bức tranh để hoàn thiện. Chênh vênh -> tìm tòi -> say mê luyện tập -> Vui!

Không sao đâu nếu bạn thất nghiệp, mọi chuyện đều có lý do, tôi chọn thất nghiệp và tôi chưa bao giờ thấy hối hận, tôi vui và tin vào quyết định của mình sẽ mở ra một thứ gì đó! 

Chúc cả bạn và tôi may mắn nhé.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *